CÁNH HẠC TRỜI TÂY
Giữa biển trần thuyền lửng lơ bến vắng
Nghe bóng câu lẳng lặng khúc trầm tư
Khắp cảnh giới gió reo đầu ngọn cỏ
Cuộc vô thường tứ đại giấc buông thư
Phương trời Tây về xa tung cánh hạc
Nắng chưa mòn sau gót ngọc vân du
Truyền Phật học vầng trăng niêm yếu chỉ
Sáng giữa khuya hương phảng phất vô dư
Rồi bình minh và bình minh lên chiếu
Chiếc y vàng bình bát khoảng niệm từ
Cũng bước chân hằng truyền đăng tục diệm
Toả hương nhiên giới định tuệ như như
Tung cánh hạc điểm sương đầu ngọn cỏ
Sắc vô thường phong vị nốt tịnh duyên
Hương vẫn gối lưng chừng chuỗi công án
Vỗ ca san lặng lẽ bước chân thiền
(Kính truy niệm Giác Linh HT Thích Đỗng Tuyên, hiệu Thái Siêu)
Tuệ Minh-Thích Phước Toàn