CAO HUY THUẦN, NGƯỜI TÔI CHƯA GẶP
Chúng tôi biết GS Cao Huy Thuần qua Luận án tiến sĩ của ông cách nay gần bốn thập kỷ trước, một luận án, có lẽ đã gây xôn xao nhất trong giới nghiên cứu mang ý thức hệ của người Việt trong các luận án xưa nay. Tuy chưa một lần gặp mặt, nhưng dư vị tình người, tình đạo, tình quê hương trong ngôn ngữ của ông khiến chúng tôi rất cảm tình với con người này từ dạo đó. Và cũng dư vị này, khiến chúng tôi càng muốn tìm đọc nhiều những tác phẩm khác của ông. Càng đọc càng thấy ra trong con người này có một chất liệu thật thuần khiết tình người như chính tên gọi của ông, Cao Huy Thuần.
Hôm nay hay tin ông ra đi, “Lần ra đi khơi nguồn lần trở” (Lần ra đi-TM), là một độc giả từng hăm mộ những tác phẩm giá trị của ông, xin gởi theo dòng thơ mộc mạc với tựa đề NGƯỜI TÔI CHƯA GẶP thay lời tri ân công trình nghiên cứu và công hiến của ông cho văn học sử thế giới nói chung và cho kho tàng văn học Việt Nam nói riêng. Bên cạnh đó cũng để cảm ơn một người Phật tử vừa rất thuần thành lại thật năng nỗ mà chúng tôi dùng từ thật bình dân để ví cho ông, người vun vén đạo (Đạo Phật).
Một người tôi chưa gặp
Chữ bút hóa nhịp cầu
Luân lưu vào tâm thức
Thoảng nhẹ mùi hương cau
Sắc màu của ngôn ngữ
Hàn gắn vết thương đau
Dòng tâm tư nhắn gởi
Các thế hệ đến sau
Nghe núi sông hồn Việt
Của nét đẹp loài hoa
Tỏa tình người chân thật
Thơm bay khắp mọi nhà
Vườn tâm linh chủng Phật
Nở nụ đời yêu thương
Thăng hoa thành nốt nhạc
Reo vui dặm nẻo đường
Hôm nay trời vẫn nắng
Nghe tin người ra đi
Như nghe lời tự sự
Xoải cánh loài chim di…
Tuệ Minh – Thích Phước Toàn
Tacoma 4:00 AM, July 8, 2024
