Nẻo đường về
Bao giờ ta tự hỏi, ta là gì nơi chuỗi dài quên lãng của bấy độ lang thang trong sáu nẻo? Chuỗi mộng ấy đã mang ta đi, đi mãi, chưa phút giây nào được ngơi nghỉ thì, giờ này đây, ta có biết đường về? “Về chánh tâm, tâm Phật chính là nhà.”
Vòng nhật nguyệt màu thời gian xoay chuyển
Loài hải âu xoải cánh đùa mây nghiêng
Nước lăn tăn gió thì thầm mặt biển
Nẻo đường về tâm vắng lặng bình yên
Thu đang nhuốm nên màu trời nhoà nhạt
Tựa lá vàng nửa chiếc, nửa chông chênh
Mùa tưởng nhớ vài hạt mưa lát đát
Nén hương lòng tưởng nhớ khắp anh linh
Khối nghĩa ân bao trùm thân cát bụi
Thấu tâm tư hiển hiện một thể hình
Nghe trong ta mỗi sát na niệm khởi
Bản hoài xuyên sâu thẳm vạn hữu tình
Khung thời gian như vụt băng sấm chớp
Về hoà chan vắng lặng nẻo không thinh
Vào ôm ấp tần khôn thiêng vạn loại
Nén hương lòng thắp sáng ánh bình minh
Tuệ Minh – Thích Phước Toàn
September 4, 2017