Tâm Linh đích thực

Về phương diện đạo đức, Kinh Vu Lan Bồn cũng như Kinh Báo Ân Cha Mẹ là những lời dạy chí thiết cả hai mặt, từ khoa học logic lẫn tâm linh rất thuần hậu và cao khiết, căn bản là để hướng con người trở về với chính bản tâm của mình cho đúng nghĩa đích thực là một con người, đó là Hiếu Thảo. Thực vậy, ai đã từng tụng đọc qua hai bản kinh nầy cũng đều cúi đầu trước những lời dạy cao quý và tấm gương từ hiếu như một kỳ quan tinh thần tuyệt thế ấy cả. Để xuyên suốt lời dạy của Đức Phật và thực tập từng bước vững chãi theo gương hiếu hạnh của Đức Mục Kiền Liên, người con Phật thiết Lễ Vu Lan là nguyện được trở về định thần sâu xa để dâng lên mười phương chư Phật, chư đại bồ tát một nén hương lòng hầu phát nguyện thể hiện học tập đức hiếu hạnh trên đây. Dù chỉ rất nhỏ nhoi và khiêm tốn trong lẽ đạo hiếu đức lớn lao ấy, nhưng không ngoài mục đích là được trở về với cội nguồn của tâm hiếu, hạnh hiếu và gốc rễ đầy tính nhân văn nơi lời dạy thâm diệu của Đức Phật và tấm gương ngời sáng muôn đời của Đức Đại Hiếu Mục Kiền Liên. Vì lẽ trong ta, không ai muốn trở thành những người con hoặc vô tình hoặc thiếu hiểu biết mà rơi vào cái ngục tù lương tâm như lời Đức Phật đã khuyên dạy.

Để cảm nhận sâu xa hơn và thể hiện sự tưởng niệm dâng lên các đấng Sanh Thành hiện tại hoặc đã quá vãng, về những lời dạy vừa nghiêm túc lại vừa hiền từ của người Cha, hay lòng thương không bờ bến của người Mẹ đối với con cái, người viết xin phép được mời quý bạn đọc cùng lắng lòng cảm nhận về ân sâu nghĩa nặng ấy.

Cha, Nhớ Cha !

Cha như một dòng sông,
Mãi chảy về muôn thuở
Mang hương liệu cuộc đời
Về tưới mát đàn con

Cha cũng là cội thông
Cho chim về xây tổ
Che ấm áp cuộc đời
Khi giông bão đi qua

Lại như một vầng mây
Giữa mùa hè oi ả
Cho yêu thương cõi lòng
Đàn con mãi chờ mong

Cha, người thầy giáo nghiêm
Treo phương trình xử thế
Con chiêm nghiệm cuộc đời
Qua lý đạo, nhân tâm

Rồi từ bao năm qua
Cha về nơi vĩnh viễn
Nhưng tim yêu tình người
Sẽ sống mãi trong con

Rồi từ bao năm qua
Cha về nơi vĩnh viễn
Nhưng tim yêu cuộc đời
Sẽ sống mãi bao la…
(6.18.17)

Trong tình thương mát dịu ấy không thể vắng bóng Mẹ, bởi Mẹ luôn vững vàng bên cuộc hành trình đi vào đời của con, dù Mẹ vẫn còn hay đã về bên kia thế giới, thì lòng Mẹ vẫn sống mãi như Tâm Phật thường hằng trong trái tim của những người con.
Mẹ, vòng trăng nhớ

Khi mẹ về, con quên vòng trăng nhớ
Liễu đưa cành nhắc nhở điệu tao nôi
Tiếng ầu ơ vọng mãi mấy phương trời
Ru con ngủ bên bến đời sóng vỗ

Ru bước chân đứng lên trên gian khổ
Vượt lên trên từng hơi thở chông gai
Vì thương con, Mẹ vẫn mãi miệt mài
Quên ngày tháng da mồi pha sương mọng

Lá đổi màu vẽ nên từng ý sống
Nét vai gầy tóc Mẹ cũng đổi thay
Bầu trời xa vệt thẳng một đường mây
Bao la quá, phương trời tây mường tượng

Núi trùng điệp ví bằng ân sanh dưỡng
Đức Cù Lao khắc tâm tưởng, chưa đền
Mẹ còn đây từng ký ức khó quên
Điểm khôi nguyên đã tạo nên sức sống

Mẹ đi rồi, còn đây đầy sinh động
Phương trời nào nghe lắng đọng tâm hồn
Thân gởi về với biển rộng nước non
Lòng Mẹ mãi trong con, trong tất cả.

Tuệ Minh – Thích Phước Toàn
(Tưởng Niệm mùa hiếu hạnh, Vu Lan 2018, PL. 2562)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *