Tâm Phật là nhà

Mùa tháng bảy trăng nghiêng đồi hương niệm
Rặng thông già cuốc gọi vọng đau thương
Nghe nhói buốt tận buồng tim huyết quản
Với đồng bào với cố quốc, quê hương
 
Như đợt sóng dồn lên từng đợt sóng
Dạt xô bờ, dập, vô vọng tiếng kêu
Hãm âm thanh lao xao thời biến động
Gió mang đi lan mãi cảnh tiêu điều
 
Đến nghẹt thở bình ô-xy cạn rỗng
Mỗi khu nhà cửa khoá chẳng ai hay
TRỜI bặt tăm không thèm nghe cầu nguyện
Trăng vẫn nghiêng bên đồi ngọn gió lay

Rồi bao người ra đi, đi lặng lẽ
Khiến người ở lại đắng cay cõi lòng
Cuộc chiến tranh vô hình giữa lạnh nóng
Vị chát chua khổ luỵ chẳng ai mong

Giữa sóng gió giữa mênh mông bể khổ
Tránh phương nào, trốn đâu cõi ta bà ?
Phút tận cùng hãy trở về thôi nhé
Về chánh tâm, tâm Phật chính là nhà…

Tuệ Minh – Thích Phước Toàn
August 31, 2021
Chùa Phước HuệChùa Phước Huệ – Tacoma

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *