Nếu có thể ta được gần gũi một con người rực sáng mà linh động thì, tâm ta cũng sẽ toả sáng; như ánh trăng vô tư mà sáng khắp yên hà, từ sỏi đá cỏ cây cũng đều ảnh hưởng năng lượng tích cực bởi từ trường năng động của ánh sáng thuần nhiên đó. Một Tuệ Sĩ, ta có thể ví:
Phương trời xa
ngút ngàn xa thăm thẳm
Chiếc nâu sòng
che chắn mảnh xương da
Đôi mắt sáng
rạng ngời tầng xanh biếc
Cõi lòng trong,
trong suốt niềm thiết tha
Cả sinh linh
và cỏ cây đồng điệu
Từng nhịp tim
lên nhịp sống chan hoà
Trong hơi thở
chứa tâm tư phảng phất
Ấm đức loang
cùng ngõ ngách yên hà
Trang đạo học
vượt ngoài tầm tri kiến
Ẩn danh xưng
một Tuệ Sỹ vô ngôn
Trường linh động
toả thiên nhai chấn động
Thấu tâm tư
giao thoa tận càn khôn
“Đôi mắt sáng
rạng ngời tầng xanh biếc
Cõi lòng trong,
trong suốt niềm thiết tha”
Hơi thở nào
đường tắc ngang dâu bể
Vầng trăng nghiêng
chiếu diệu sáng bao la